Ông Bradford nói tiếp:
"Tiếp theo thức thứ nhất là thức thứ hai và mục tiêu của thức nầy là nhằm kích thích hơn nữa bảy luân xa. Thức nầy cũng đơn giản như thức thứ nhất. Trong thức nầy người tập phải nằm dài trên sàn, mặt ngửng lên. Tốt nhất bạn nên nằm trên một tấm thảm dầy hoặc một tấm nệm bằng phẳng. Các Lạt Ma thực hành nghi thức nầy trên một tấm thảm mà người Tây Phương thường gọi là thảm cầu kinh; thảm làm bằng len khá dầy và mục đích của nó là để ngăn không cho cơ thể bị thấm nhiễm bởi cái lạnh của sàn nhà.
"Một khi bạn đă nằm duổi lưng, thẳng người, hăy buông hai cánh tay dọc theo hông, gan bàn tay úp xuống sàn, giữ cho các ngón tay sát vào nhau. Tiếp đó bạn nhấc đầu lên, thu cầm vào ngực. Trong khi làm như thế, nhấc hai cẳng chân lên, đầu gối thẳng, trong thư thế thẳng đứng. Nếu có thể bạn hăy để hai chân vươn ngược lên trên thân về phía đầu, nhưng phải giữ cho 2 đầu gối thật thẳng.
"Rồi từ từ thả đầu và hai cẳng chân xuống sàn nhà trong khi đầu gối vẫn giữ thẳng. Hăy thư giăn toàn bộ các cơ bắp sau đó, thực hành lại thức tập nầy. Trong khi thực hành bạn hăy tuân theo nhịp thở như sau: hít vào thật sâu khi bạn nhấc đầu và hai cẳng lên, thở ra toàn bộ khi bạn hạ đầu và hai chân xuống. Giữa những lần tập, trong khi bạn thư giăn cơ bắp, bạn vẫn tiếp tục hít thở theo nhịp vừa kể. Càng hít thở sâu th́ càng tốt.
"Nếu không thể giữ cho hai đầu gối được thật thẳng, th́ bạn có thể cong chúng theo mức độ cần thiết. Tuy vậy nếu bạn tiếp tục luyện tập thức nầy, th́ hăy cố để giữ cho 2 đầu gối càng thẳng càng tốt.
"Một vị Lạt Ma đă kể với tôi rằng khi lần đầu tiên ngài thực hành cái thức luyện tập nầy, ngài đă qúa ǵa yếu và lụ khụ đến nổi ngài không thể nhấc hai bàn chân trong tư thế thẳng đứng. V́ thế ngài bắt đầu bằng cách đưa hai chân lên trong tư thế cong và với tư thế đó, đầu gối ngài thẳng tắp nhưng hai chân th́ ṭn teng. Thế rồi từ từ, từng chút một, ngài có thể giương thẳng chân ra và 3 tháng sau đó ngài đă có thể giương thẳng chúng một cách dễ dàng".
Ông Bradford cho biết tiếp:
"Vị Lạt Ma lạ lùng nầy đă mang lại cho tôi khá nhiều ngạc nhiên. Khi kể lại cho tôi nghe về chuyện đó, ngài là một người hoàn toàn tươi trẻ và khỏe mạnh, tuy tôi biết rằng ngài đă lớn tuổi hơn tôi nhiều. Một trong những niềm vui của ngài là cố gắng vác một thúng rau tươi nặng khoảng vài trăm cân Anh từ vườn để lên tu viện ở trên núi cao, cách đó vài trăm feets. Ngài vác đi như thế, không nóng vội nhưng đồng thời cũng không dừng chân nghỉ và khi đến nơi ngài chẳng có vẻ ǵ là hụt hơi. Một lần khi tôi cố theo ngài để ngược lên tu viện, tôi đă phải dừng lại ít nữa là 12 lần để thở nhưng rồi sau đó tôi cũng có thể di chuyển dễ dàng như ngài và chẳng cần dùng đến chiếc gậy nữa. Nhưng đây lại là chuyện khác".