Thơ Minh Trung
TINH KHÔI
Người tinh
khôi, cảnh tinh khôi
Hay là
tiếng vọng ngh́n khơi gọi nguồn ?
Dáng hoa
thấp thoáng bờ tường
Nhụy lay
gió động hương vờn xa xăm!
oOo Dư !
Ta dư nhưng vẫn thấy nghèo,
Ngày đêm cứ nghĩ bao điều thiệt hơn.
Hăi hùng khi thấy trống trơn,
Co chân nước rút ră ṃn hụt hơi.
Láo liêng con mắt liếc người,
Hàng hóa hấp dẫn réo mời khôn nguôi.
Mua rồi về vẫn không thôi,
Vẫn ao vẫn ước cho vơi cái nghèo.
Tâm nghèo, trí nghèo, ḷng nghèo,
Sao dứt cho đặng cái nghèo tự tâm.
Lắng ḷng suy nghĩ trầm ngâm,
Phải chăng muôn thuở cái Tâm vẫn giàu ?
|
|